TỰ THÁN
Tết đến rồi đi vẫn chán chường,
Mai đào rượu thịt toả đầy hương.
Lòng sao mỏi mệt không tha thiết
Tâm lại dửng dưng chẳng vấn vương.
Bụng đói vợ kêu nên chạy xế,
Tay đau con gọi phải lên đường.
Loay hoay ngày tháng như khung cửi.
Ngó lại thân mình cũng thấy thương!
Út xe ôm
TEM!
Trả lờiXóaChúc mừng entry đầu tiên đã được đăng trên blog đã mở, bác Nhatthuy nhé!
Hii,mầy mò mấy lâu chừ mới vô được,nhưng dung mạo còn nghèo nàn xấu xí quá trời.Nhờ thaydo chỉ cách thêm cho đẹp coi nào.Thân mến.
XóaKhi ghi còm trong blog của bác Nhatthuy, khách phải nhập chuỗi mã (giống như yahoo blog cũ) thì khá bất tiện đó!
Trả lờiXóaBác Nhatthuy hãy bỏ nhập chuỗi mã đó đi, để khách vào ghi comment cho dễ dàng, nhanh chóng nhé. Thực hiện các bước sau:
- Vào THIẾT KẾ.
- Vào CÀI ĐẶT.
- Vào BÀI ĐĂNG VÀ NHẬN XÉT( một mục chung chứ không phải mục bài đăng riêng, mục nhận xét riêng)
- Tìm dòng HIỂN THỊ XÁC MINH TỪ, nhấp chữ KHÔNG .
- Tra chuột ngược lên đầu trang, nhấp LƯU CÀI ĐẶT
Cảm ơn Thay đã chỉnh sửa giúp.Thân mến.
Trả lờiXóaTội nghiệp không, đã 70 vẫn phải ôm! Nhưng mà... tui thèm được như anh đó: người ta ôm mình lại còn có tiền xài! Thử hỏi nghề nào được như rứa?
Trả lờiXóaNghề ôm chỉ một mà thôi.
XóaDÍnh vô là sẽ mê tơi tức thì.Hi hi
ngu ho huynh noái vui! (âm VUI vút lên cao)
Trả lờiXóaÂm vui mà cứ lên cao,
XóaCũng như ôm mãi mắt trào lệ thôi,
Tình chi phải có khóc cười,
Vui trong thoáng chốc một đời khổ mang.
Thân