Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016




PHÔI PHA .
Em chợt nghe theo tiếng gọi nào
Ôm lòng hờ hững ngắm trăng sao
Bao năm chung sống giờ em đã...
Gọi tiếng yêu thương bớt ngọt ngào.

Thuở trước yêu em lẫn tiếng cười
Đêm về thành mộng nhớ khôn nguôi
Những mong thức dậy khi vừa sáng
Dìu bước em đi suốt cuộc đời.

Bởi ta là một loài chim uyên 
Chắp cánh liền vai dệt mộng nguyền
Bay đến phương xa xây tổ ấm
Cho tình ta hẳn một trời riêng.

Thời gian lần lữa nhạt tình thơ
Là lúc em quên nỗi ngóng chờ
Cỏ lạ hoa thơm em mộng tưởng
Để anh sầu nặng cảnh bơ vơ.

Hồi ấy em mơ mãi tiếng chim
Mơ tà áo tím màu hoa sim
Giờ đây hờ hững em quên hết
Ngay cả người mơ thuở mới tìm...

Em hỡi! Chim uyên em đã hay
Có anh chắp cánh ta cùng bay
Mình em gắng gượng càng nghiêng ngã
Biết gặp ai cùng chắp cánh thay.

Kim Liên Thái

GÃY CANH UYÊN ƯƠNG 

Dường như có tiếng vọng phương nào?
Đau nhói con tim chẳng hiểu sao?
Mênh mang gợi lại tình xưa cũ,
Để cõi lòng ai bỗng nghẹn ngào.

Đừng thấy rằng ta vẫn nói cười,
Nhưng lòng vẫn nhớ mãi khôn nguôi,
Dù ai đã lạc vào muôn lối,
Ta vẫn đem theo trọn cuộc đời.

Tan vỡ tình yêu gãy cánh uyên,
Nhớ xưa sao vội thốt câu nguyền.
Bởi muốn giàu sang đành lỗi hẹn,
Người đi ta giữ lại niềm riêng.

Hôm nay nắn nót viết câu thơ,
Nhắc lại tình xưa lắm đợi chờ.
Nhắc lại nỗi niềm đau dấu kín,
Để rồi xem đó chuyện vu vơ.

Tình yêu thắm thiết tựa đôi chim,
Bay lượn đồi hoa màu tím sim.
Như người chiến sĩ mơ về xứ,
Nàng chết đồi hoang lặng bước tìm.

Lời thơ ta viết nàng nào hay,
Tan hết vào đêm vỡ vụn bay.
Những chuyện tình buồn luôn vậy cả,
Dư âm đọng mãi thật buồn thay.


28/4/16

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016



ƠI!GIÀNG ƠI!
Mới hôm nào.
mới ngày nao,
Bốn mươi
năm lẻ
qua mau quá chừng,
Tây Nguyên 
dân ít
lắm rừng,
Ta đi,
chân bước
chập chùng lá reo,
Đường mòn dốc đứng
cheo leo,
Dăm ba rẫy lúa
lưng đèo trỗ bông.
(A)Mí địu con
trên lưng,
(A) Ma với xà gạc
chặt từng nhánh cây,
Nhum pay ơi nhum pay(uống rượu)
Hãy đến nơi đây
Hãy cùng vui vầy.
Ché Tang,ché Túc,
no đầy tình thân,
Kìa Cư Né,Eadrông,
Gặp em ở giữa rừng thần Dlieyang.
Những cái tên ngọn núi,cánh rừng,
Cùng với em
vui lễ hội
cồng chiêng cúng Giàng(Yang)
Ngồi bên bếp lửa buôn làng
Hỏa xay Mí nhé
bát canh thơm lá mì.
Rồi thì ta lại
ra đi
Về nơi sóng nước 
miền Tây
dựng đời.
Mấy mươi năm
chút ngậm ngùi,
Nhớ quên một thuở,
bên đời lãng du!
Nay miền Tây
nước mặn tràn,
Cao nguyên giếng cạn,
Miền Trung biển gào.
Có còn chi mà để tự hào,
Rừng vàng,
biển bạc.
nghẹn ngào lòng ai!
Chân đi sao bước lạc loài,
Mấy mươi 
năm
dân khổ hoài thế a!
Buồn chi sao phải thở ra,
Lên phây đọc báo 
buồn ta thẹn người
23/4/16




ÁO TÍM XƯA 

Ta nhớ ngày xưa em đến thăm,
Dù chừ cách biệt đã bao năm,
Vẫn đậm trong tim tà áo tím,
Màu của tình yêu vụng nhớ thầm.



Thời gian dầu đã biệt vời xa,
Bóng hình ngày ấy vẫn hiện ra,
Lung linh đi giữa khung trời tím,
Nắng rỗ quanh mình tựa đốm hoa,



Chiều nay nhìn lá rụng ngoài sân,
Bâng khuâng bỗng nhớ cuộc tình gần.
Tan học theo về chân sáo bước.
Mà thấy thương nhiều những dấu chân



Chuyện đời nhiều lúc ngỡ với ngàng,
Bao lần đứng đợi chuyến đò sang,
Người đi chiều ấy mưa bay lạnh,
Sao phố người qua vẫn rộn ràng.



Đời người chỉ một thuở xuân xanh,
Kết lắm ước mơ mộng chẳng thành,
Em chừ tay bế tay bồng nhỉ,
Nhớ làm chi nữa bóng hình anh.
Hoành Trần
23/4/16

Chủ Nhật, 10 tháng 4, 2016


BÊN DÒNG HƯƠNG
Về ngắm dòng Hương tự ngẫm mình, 
Nhờ sông rủ sạch chút hư vinh. 
Nghe như tiếng mẹ ru tha thiết. 
Tưởng vẳng lời cha dạy nghĩa tình. 
Sông nước ngàn năm thầm kể chuyện. 
Hoàng thành thế kỷ khẻ phê bình. 
Cúi đầu con thấy lòng êm ái, 
Buồn lẫn vui nhìn lại chính mình. 
Nhatthuyh