Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014

TỰ HÀO

       
Biết mình dốt nên đôi lúc cũng chán vào trang mạng giao lưu.Nhưng hôm nay phải ghi ,phải viết cho thỏa cái niềm hảnh diện của một lão xe ôm.Bởi trong sự hảnh diện này lại cho lão xe một nỗi niềm!
   Chuyện  rằng lão xe đang đứng lơ ngơ chờ khách bên đường,dưới cái bóng cây phượng đang nở đầy hoa làm cho lão cũng có một tí ti nhớ về tuổi cắp sách đến trường. Đang mộng mơ bỗng lão giật mình "Thưa Thầy",lão ngoái nhìn và xem quanh mình có ai không mà chàng trai trẻ với quân hàm,quân hiệu đủ đầy đứng trước lão đang cúi chào.Lâu quá rồi,tiếng thầy trở nên xa lạ với lão."Anh là???"_"Dạ thưa thầy,em là M,ngày xưa thầy dạy em năm lớp sáu đó".Khuôn mặt bầu bỉnh,trắng hồng săn lại  với nụ cười khá có duyên .Nhìn chàng thanh niên này cũng gần hay hơn bốn mươi rồi.Lão lơ mơ dễ có đến gần hai chục năm mà còn nhớ đến lão thì thật là quí hóa,nhất là khi lão đang lơ ngơ ngoài đường thế này."Thầy dạy em rồi sau đó em nghĩ đi học nghề mộc với cậu T cũng học trò và rất thân với thầy đó ""À,à!,thầy nhớ rồi ?"
     Như thế có đáng quí để khoe hay không?Lão vẫn tưởng rằng không có tôn sư trọng đạo nữa rồi,học trò nếu có gặp cũng quay mặt chứ đâu như em này,vẫn chào thầy dạy mình trong một năm ,mà lại đang làm một lão xe lang thang .Tôi mơ hồ nhớ lại,ngày xưa nó là một thằng bé nhỏ con,mũm mĩm và hiền lành.Học hành cũng làng xàng nhưng về mộc thì khéo tay hơn.
 "Bây giờ em làm gì?" "Dạ,em là bác sĩ quân y"Tôi ngạc nhiên nên lập lai:"Bác sĩ???"Em học thế nào hay vậy?"Vẫn tính tình chân chất ,mộc mạc,M kể đang học nghề mộc nhưng phải đi nghĩa vụ,rồi vào bệnh viện quân y làm lính gác,ai ngờ Giám đốc lại có bà con xa ,ông bảo nó đi học tiếp.Vậy là nó đi học bổ túc ban đêm,chỉ hai năm là xong 6 lớp và tốt nghiệp 12,xong ông đưa lên học trường quân y và như thầy thấy đây em đang là bác sĩ,vợ em cũng là y sĩ làm trong quân y viện."Lan man lão xe ôm lại thở dài.Đúng là chỉ có xã hội ưu việt này mới không bỏ sót nhân tài như vậy."Em làm bác sĩ như thế đã cứu bao nhiêu bệnh nhân rồi?Và Em thuộc thành phần nòng cốt,chắc được ưu đãi nhỉ?""Dạ, em đang được đi học lớp quản lí,nhưng nói thiệt với thầy ,em chẳng hiểu gì cả.Mấy ông nói cứ đi học cho đủ rồi sẽ nâng đỡ ,chứ em không biết điều trị chi cả thầy ơi!" Nhìn M.mà thấy thương,vừa thấy tội,tội cho mình,cho xã hội .Chắc chắn,M sẽ được cất nhắc để lên vị trí cao và tội cho tôi phải buột mình không được nghĩ tiếp nữa.Tự hào thay!
   Út xe ôm

Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014





TINH THẦN YÊU NƯỚC 

Giận lũ tham tàn cướp nước ta 
Bày trò quỹ quyệt thói ranh ma 
Nghênh ngang tàu súng hòng khiêu khích 
Hùng hổ phi cơ muốn hiếp hà 
Đồng loạt quân Nam thề quyết chiến 
Nhất tề giống Việt hãy xông pha 
Đồng tâm hợp lưc giành trời biển 
Trị nó một phen khiếp tới già ... ! 
                    Trần Ngộ 


ĐỪNG DỠN MẶT 

Ai kia dỡn mặt chạm vào ta, 
Sẽ bị tan thây mà hóa ma. 
Thề hẹn chung lòng xây xã tắc, 
Đồng tâm hiệp lực giữ sơn hà. 
Bao lần giặc đến vùi xương trắng, 
Lắm bận nhà rung quyết máu pha. 
Dân Việt triệu lòng tâm chỉ một, 
Nêu cao khí tiết trẻ như già. 
Út xe ôm

Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2014

ĐẦY VƠI


THẾ MÀ THÔI



Xoay vòng khép kín giữa chơi vơi
Cuối nẻo còn trơ lại mấy người
Rơi vãi tháng năm xa vắng bạn
Lụi tàn giây phút lẻ loi tôi
Đời như ráng tím mờ chiều tối 
Phận hệt tà huy vụn cuối giời 
Muôn lẽ vô thường quy Bát Nhã
Sat - na lịm tắt… Thế mà thôi!
Hạt Cat-Diệu Sinh




ĐẦY VƠI

Ta ngỡ đầy rồi mà vẫn  vơi,

Phù du sinh tử kiếp con người,

Khổ đau bài học luôn rèn dủa,

Cay đắng thức ăn phải luyện tôi.

Vẫn biết trăm năm về với đất,

Đâu hay giây phút cũng lên giời.

Cuộc đời  sống khỏe là vui đủ,

Còn cố ganh đua cũng thế thôi.

Út xe ôm