BUỒN TÊNH NỖI ĐỜI
Bên đường lắm chiếc lá vàng,
Lượm lên một lá nhớ hoàng hôn xưa!
Lá trên tay cứ đong đưa,
Nhựa khô vênh mép vẫn chưa yên nằm.
Chênh chao ngọn gió thì thầm,
Hỏi đời lá thắm xanh vàng bao lâu?
Nhớ nhau cái thuở bên cầu,
Mắt nhìn mắt thắm mây sầu xanh mây,
Ôi sao đẹp quá tình nầy,
Ngày bâng khuâng nhớ đêm loay hoay sầu,
Nỗi sầu chẳng hiểu vì đâu?
Ai cho ai đợi nhịp cầu cũng chênh,
Chừ nhìn lá lòng mông mênh,
Vàng chao khô cánh buồn tênh nỗi đời!
4/3/16
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét