Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016




PHÔI PHA .
Em chợt nghe theo tiếng gọi nào
Ôm lòng hờ hững ngắm trăng sao
Bao năm chung sống giờ em đã...
Gọi tiếng yêu thương bớt ngọt ngào.

Thuở trước yêu em lẫn tiếng cười
Đêm về thành mộng nhớ khôn nguôi
Những mong thức dậy khi vừa sáng
Dìu bước em đi suốt cuộc đời.

Bởi ta là một loài chim uyên 
Chắp cánh liền vai dệt mộng nguyền
Bay đến phương xa xây tổ ấm
Cho tình ta hẳn một trời riêng.

Thời gian lần lữa nhạt tình thơ
Là lúc em quên nỗi ngóng chờ
Cỏ lạ hoa thơm em mộng tưởng
Để anh sầu nặng cảnh bơ vơ.

Hồi ấy em mơ mãi tiếng chim
Mơ tà áo tím màu hoa sim
Giờ đây hờ hững em quên hết
Ngay cả người mơ thuở mới tìm...

Em hỡi! Chim uyên em đã hay
Có anh chắp cánh ta cùng bay
Mình em gắng gượng càng nghiêng ngã
Biết gặp ai cùng chắp cánh thay.

Kim Liên Thái

GÃY CANH UYÊN ƯƠNG 

Dường như có tiếng vọng phương nào?
Đau nhói con tim chẳng hiểu sao?
Mênh mang gợi lại tình xưa cũ,
Để cõi lòng ai bỗng nghẹn ngào.

Đừng thấy rằng ta vẫn nói cười,
Nhưng lòng vẫn nhớ mãi khôn nguôi,
Dù ai đã lạc vào muôn lối,
Ta vẫn đem theo trọn cuộc đời.

Tan vỡ tình yêu gãy cánh uyên,
Nhớ xưa sao vội thốt câu nguyền.
Bởi muốn giàu sang đành lỗi hẹn,
Người đi ta giữ lại niềm riêng.

Hôm nay nắn nót viết câu thơ,
Nhắc lại tình xưa lắm đợi chờ.
Nhắc lại nỗi niềm đau dấu kín,
Để rồi xem đó chuyện vu vơ.

Tình yêu thắm thiết tựa đôi chim,
Bay lượn đồi hoa màu tím sim.
Như người chiến sĩ mơ về xứ,
Nàng chết đồi hoang lặng bước tìm.

Lời thơ ta viết nàng nào hay,
Tan hết vào đêm vỡ vụn bay.
Những chuyện tình buồn luôn vậy cả,
Dư âm đọng mãi thật buồn thay.


28/4/16

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét